ngọt ngào em trao

3 giờ sáng sủa, Giang Tầm bị điện thoại thông minh thức tỉnh.
Tiếng chuông kêu từng khi một đồ sộ, chói tai lại không dễ chịu.
Cô vươn tay lần mẫm, sờ soạng về phía loại gối.
“Giang Tầm, cô thao tác làm việc ra làm sao rồi? Tại sao plan của tập đoàn lớn Minh Tín vẫn không được gửi nhập vỏ hộp thư của tôi?” Cuộc gọi vừa vặn liên kết, tiếng nói tiếng ồn của giám đốc plan tức khắc vang lên trên bề mặt tai cô.
Chuyện quỷ quái gì trên đây.

Giang Tầm gắt gỏng, ý thức được húi điện thoại thông minh, tiếp sau đó thuận tay ngăn số.
Vứt điện thoại thông minh, cô kéo chăn bông lên, quấn đầu rồi lại nối tiếp chìm nhập vào giấc mộng.
***
Mới rộng lớn mươi giờ sáng sủa, bên trên hotel Cadence.
Một cái xe taxi ngừng trước hotel, nhân viên cấp dưới đứng cửa ngõ tức khắc tiến thủ cho tới xin chào căn vặn rồi cúi đầu kéo cửa ngõ.


Giang Tầm suốt cả đêm ko ngon giấc vì thế cuộc gọi tối khuya.
Ra ngoài xe taxi, cô ko kìm được tuy nhiên ngáp bao nhiêu phiên.
Bấy giờ là mon bảy, nhập thân thiện ngày hè TP. Hồ Chí Minh B giá buốt như lò lửa, mùa nắng cháy kinh hoàng quét dọn qua chuyện TP. Hồ Chí Minh khiến cho người tớ cảm nhận thấy buồn ngủ.
Hôm ni là ngày tung ra tập phim “Ngược dòng”, và Giang Tầm là kẻ lên plan chủ yếu mang đến dự án công trình.
Buổi họp báo thuở đầu dự con kiến ​​bắt đầu khi 10h30 sáng sủa và sẵn sàng số chỗ ngồi khi 9h. Nhưng nửa giờ đồng hồ trước, một người cùng cơ quan phụ trách móc tổ chức bố trí đang được gọi năng lượng điện và bảo rằng vị trí tổ chức triển khai xẩy ra yếu tố.
Cô thậm chí là còn không tồn tại thời hạn nhằm bữa sớm đang được bộp chộp vàng bắt xe taxi cho tới trên đây.
Chỉ còn rộng lớn một giờ đồng hồ nữa là buổi họp báo ra mắt, thời hạn đặc biệt gấp rút.
Giang Tầm coi thời hạn, đựng điện thoại thông minh nhập vào bên trong túi, bước thời gian nhanh qua chuyện cửa nhà xoay.
Hơi giá buốt bên trên người bị ko không khí lạnh nhập chống thổi cất cánh.
“Tổ trưởng Giang, ở trên đây này!” Giọng rằng của người cùng cơ quan Trương Viên Viên truyền cho tới, cô vừa vặn ngửng đầu coi đang được thấy người mặt mũi bại giơ tay lên.

Bạn đang xem: ngọt ngào em trao

Giang Tầm bước thời gian nhanh về phía trước: “Tình hình thời điểm hiện tại ra làm sao rồi?”
“Khách sạn mặt mũi này … mặt mũi này…”
Trương Viên Viên trong tâm lo ngại cho tới chừng rằng năng lộn xộn.
Giang Tầm: “Đừng nôn nóng, đủng đỉnh rãi rằng.”
Trương Viên Viên thở phào thoải mái và nhanh gọn lẹ lý giải sự việc: “Bên hotel bố trí sai thời hạn, họp báo trùng với 1 thương vụ làm ăn hội nghị. Tuy nhiên tôi đang được phối phù hợp với phía hotel rồi, chúng ta đồng ý thay cho thay đổi vị trí mang đến tất cả chúng ta.”
“Tôi hiểu rồi, trước tiên cút coi vị trí mới nhất.”
Giang Tầm gật đầu, trở về phía cầu thang máy.
Trương Viên Viên coi theo gót bước đi của cô ý, nhường nhịn như nghĩ về cho tới điều gì đó: “Đúng rồi, tổ trưởng, tôi vừa vặn sẽ có được điện thoại thông minh của giám đốc tiếp hoạch…”
Giang Tầm: “…”
Thật là, điều tốt thì chẳng thấy đâu, chuyện chẳng cho tới đâu cứ ùn ùn kéo cho tới.


Cô nhịn ko được ham muốn vỗ trán, ngắt lời: “Giải quyết xong xuôi chuyện trước đôi mắt cút, chuyện không giống rằng sau.”
Thang máy đúng khi ngừng trên tầng một, Giang Tầm lao vào, bấm nút cầu thang máy.
Trương Viên Viên bộp chộp cút nhập, theo gót bạn dạng năng gật đầu: “Dạ vâng, tiếp tục chất lượng thôi.”
Thang máy tăng trưởng.
Giang Tầm coi những số lượng nhảy bên trên đầu, hỏi: “Địa điểm của tất cả chúng ta đang được thay đổi trở thành hội ngôi trường này rồi?”
Trương Viên Viên nói: “Hội ngôi trường số 3 bên trên tầng phụ thân đang được sắp xếp xong xuôi rồi.”
Ra ngoài cầu thang máy, nhị người đặt chân tới hội ngôi trường số phụ thân.
Khi đi qua hội ngôi trường số 1 theo gót chương trình thuở đầu, Giang Tầm trông thấy tấm đại dương đứng phía bên ngoài.
Tại hội ngôi trường số 1, một hội nghị thời thượng liên minh và góp vốn đầu tư đang được ra mắt.
Cửa đóng góp kín, chỉ chừa một cửa ngõ phụ mang đến nhân viên cấp dưới rời khỏi nhập.

Xem thêm: nghịch thiên thần châm quỷ y độc vương phi

Từ cửa ngõ hông coi nhập, rất có thể thấy được quang cảnh sang trọng và hoành tráng của việc khiếu nại bên phía trong.
Có rất nhiều khách hàng chào tụ tập luyện, số chỗ ngồi đều chật kín.
“Có người này nữa còn tồn tại thắc mắc không giống không?”
Giang Tầm ngừng bước.
Giọng rằng này quá thân thuộc với cô.
Quả nhiên, vừa vặn ngửng đầu cô đang được trông thấy người nam nhi đang được đứng trước screen máy chiếu.
Bộ trang bị trực tiếp thớm và được rời may khôn khéo khiến cho dáng vẻ người anh càng thêm thắt thanh miếng và cao ráo.
Ánh sáng sủa chiếu xuống, tinh xảo phác hoạ họa lối đường nét thâm thúy bên trên lông mi của anh ý, tạo nên cảm xúc rét mướt lùng và sắc đường nét, thân thiện khả năng chiếu sáng và bóng tối, bọn chúng được phủ một chút ít mềm mại và mượt mà. Hai khí hóa học ngược ngược nhau là lịch sự, sang trọng và quý phái và rét mướt lùng, sang trọng và quý phái được thể hiện nay một cơ hội sống động ở anh.
Lý lịch của anh ý được chiếu lên screen rộng lớn, hiển thị danh tính——
“Chủ tịch Tập đoàn Quân Trạch, giám đốc quản lý của Quỹ góp vốn đầu tư Quân Trạch, người gây dựng Vốn Tầm Tinh, mái ấm góp vốn đầu tư cục cưng Phó Dĩ Hành”

Đã cho tới phần trả lời vướng mắc.
Ở mặt hàng ghế đầu, với người giơ tay bịa thắc mắc, nhân viên cấp dưới ngay lập tức đem micro.
Người căn vặn nói: “Phó tổng, ngài nghĩ về gì về IP (*) phổ cập mới gần đây “Khi pháo bông nở rộ”? Liệu khuôn khổ góp vốn đầu tư này còn có ngẫu nhiên độ quý hiếm xem thêm này không?”
(*) IP: bắt nguồn từ thuật ngữ Intellectual Property (sở hữu trí tuệ), chỉ những tập phim gửi thể kể từ truyện hoặc tè thuyết được góp vốn đầu tư rộng lớn, tạo ra sang trọng và hoành tráng, thậm chí là làm cho xôn xang trước cả khi cù và chiếu.
Giang Tầm giật thột.
“Khi pháo bông nở rộ”? Cái thương hiệu này … với phần quen thuộc thuộc?
“Khi pháo bông nở rộ” là tập phim tiên tiến nhất gộp IP tầm cỡ tuy nhiên đầu voi đuôi loài chuột (*), nấc phát triển thì kinh xịn tuy nhiên còn nên phụ thuộc vào tuyên truyền nhằm tương hỗ lệch giá chống vé. Mặc mặc dù thông tin đang được góp vốn đầu tư ngay gần 300 triệu quần chúng tệ và nhận thật nhiều điều chỉ trích, tuy nhiên những mái ấm góp vốn đầu tư đang được tìm kiếm được thật nhiều chi phí một cơ hội ảo diệu.
(*) Trong bạn dạng gốc, người sáng tác dùng 狗尾续貂 (Chồn đuôi chó). Là một trở thành ngữ, với xuất xứ Sách của Tấn -Tiểu sử Tư Mã Luân của Phòng Huyền Linh. Chồn đuôi chó (chồn: một loại động vật hoang dã lông quý). Các quan tiền thời xưa sử dụng đuôi chồn thực hiện mão. Các quan tiền lại triều đại mái ấm Tấn rất nhiều nên ko đầy đủ đuôi chồn, sử dụng đuôi chó thay cho mang đến chồn. Các kiệt tác văn học tập ghi chép thì ko chất lượng như thuở đầu. Giống như trở thành ngữ VN tớ “Đầu voi đuôi chuột” nên editor đang được sửa lại mang đến hợp ý văn cảnh.
Người phụ trách tuyên để lại là cô.
Trương Viên Viên cũng kinh ngạc: “Hả? Tổ trưởng, trên đây ko nên là cô trước kia…”
“Những khuôn khổ vì vậy không tồn tại độ quý hiếm xem thêm.”
Giọng rằng rét mướt lùng được truyền rõ rệt qua chuyện micro cho tới từng ngóc ngóc của khán chống.
“Hạng mục này …”? tiếng nói của Trương Viên Viên đùng một cái yên ổn bặt.
Phó Dĩ Hành khẽ nhướng mi, tiếng nói vẫn kiên tấp tểnh ko chút hồi hộp lắng: “Cho mặc dù tuyên truyền với chất lượng cho tới đâu, điều này cũng ko thể không đồng ý rằng đấy là một khuôn khổ thất bại.”
“Cái coi thiển cận nhằm tìm hiểu kiếm ROI, mái ấm góp vốn đầu tư cần phải có tầm coi kế hoạch lâu năm …”
Trương Viên Viên cẩn trọng coi Giang Tầm.
Giang Tầm im thin thít.
“Cảm ơn ngài Phó.” Sau khi người căn vặn cảm ơn, anh tớ lại ngồi xuống địa điểm của tôi.
Những tràng pháo tay rộn ràng vang lên, khêu lại những tâm lý nhập cô.
Bài tuyên bố của Phó Dĩ Hành kết đốc.
Dường như mong muốn thức được, anh khá quay đầu sang một bên, góc nhìn vô tình lướt qua chuyện chỗ đông người, đúng đắn rớt vào người cô.
Bốn đôi mắt hướng về phía nhau, góc nhìn hòa nhập nhau.
Đôi đôi mắt Phó Dĩ Hành khẽ cựa quậy, khả năng chiếu sáng hòa nhập bóng tối bay ẩn hiện nay thâm thúy nhập lớp mực dày, song môi mỏng manh của anh ý ấy nhẹ dịu nhếch lên.
Ánh đôi mắt Giang Tầm rơi xuống khóe mồm hàm chứa chấp ý mỉm cười của anh ý, cô hít thâm thúy, tiếp sau đó thở rời khỏi, trở ngại kiểm soát và điều chỉnh bộc lộ cứng ngắc bên trên mặt mũi.
Cô dời tầm đôi mắt, gọi Trương Viên Viên.
“Đi thôi.”
Trương Viên Viên lấy lại tinh anh thần: “Dạ vâng, tôi cút tức thì trên đây.”
***
“Phó Dĩ Hành! Lại là Phó Dĩ Hành!”
Rời ngoài khán chống, cho tới khi giờ đồng hồ tay bặt tăm, Trương Viên Viên vẫn ko trả hồn.
Giang Tầm đang được ra đi rồi.
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng lên độc nhất bên trên lantruyen.vn!
Cô rảo theo gót bước đi của Giang Tầm, với phần khó khăn hiểu: “Tổ trưởng, cô ko sửng sốt sao?”
Tại hội ngôi trường số 3, những nhân viên cấp dưới công tác làm việc đang được cắt cử kết hợp sắp xếp khán chống.
Giang Tầm coi trực tiếp về phía trước: “Có gì nên ngạc nhiên, bên trên mạng tùy ý tìm hiểu kiếm rất có thể thấy hình ảnh chụp của anh ý ấy.”
Có lẽ bởi giọng điệu trên mức cần thiết điềm tĩnh của Giang Tầm, Trương Viên Viên coi cô một cơ hội lênh láng thiếu tín nhiệm.
“Đó là Phó Dĩ Hành, là Phó Dĩ Hành bởi vì xương bởi vì thịt đó!” Cô gia tăng ngữ khí của tôi và ở đầu cuối nhấn mạnh vấn đề, “Người quá tiếp của Tập đoàn Quân Trạch, doanh nghiệp lớn mới nhất nổi nhập ngành góp vốn đầu tư, mái ấm góp vốn đầu tư trẻ con khá nhất, ông ck quốc dân có tiếng được mặt hàng ngàn cô nàng yêu thương thích!”
“Quả nhiên, người thiệt coi xinh hơn nhập hình ảnh thật nhiều …” Trương Viên Viên ôm mặt mũi, thở nhiều năm.
“Được rồi, được rồi, nên thao tác làm việc thôi.”
Giang Tầm tức tức giận ngắt điều, vậy lên một xấp tư liệu lăng xê nhét nhập vào tay cô ấy: “Gửi những tập luyện tư liệu này trước cút.”
Trương Viên Viên coi tập luyện tư liệu nhập tay, phồng má: “Dạ vâng.”
“Cô Giang, cô ham muốn tấm áp phích trước cửa ngõ treo ở đâu? Cô với tiện nhập coi không?” Người phụ trách móc hét nhập vào hội ngôi trường.
“Được, tôi sắp tới.”
Giang Tầm đáp lại, xoay người ra đi ngoài.
Trương Viên Viên ôm tập luyện tư liệu và chạy lon xon nằm trong cô.
“Tổ trưởng, tôi vừa vặn mới nhất nghĩ về cho tới.” Cô nghiêng người yên ủi rằng, “Lời phán xét của quản trị Phó ngược thực là quá xứng đáng, đâu quan trọng nên nhận xét khuôn khổ của tổ trưởng là vô độ quý hiếm vì vậy. Tôi nghĩ về việc tuyên truyền của tập phim này mặc dù sao thì vẫn quý giá.”
Trong ngành, nhận xét của những người cùng cơ quan về “Khi pháo bông nở rộ” trọn vẹn không giống với Phó Dĩ Hành, người đã trải sinh sống lại một tập phim tồi tàn. Hạng mục này được xem là tầm cỡ nhập ngành.
Giang Tầm khóe mồm lúc lắc giật: “Các mái ấm tư bạn dạng ko nên đều vì vậy, tương tự như quỷ cà dragon hít huyết, chúng ta luôn luôn ham muốn vắt kiệt mức độ làm việc của cô ý đến mức độ tối nhiều.”
“A! Tổ trưởng!” Trương Viên Viên đùng một cái cao giọng, áp hòn đảo cô.
Giang Tấn góc nhìn tìm hiểu hỏi: “Hả?”
“Ừm, tôi nghĩ về cho tới một chuyện đặc biệt cần thiết, đặc biệt quan tiền trọng! Đó là yếu tố của buổi họp báo, yếu tố này rất có thể tất cả chúng ta quan hoài …” Trương Viên Viên chớp chớp đôi mắt, quyên sinh rời khỏi hiệu coi cô.
“Cái…”
Giang Tầm ko biết vì sao, xoay đầu lại, góc nhìn ko hề chống bị ᴆụng nên anh hùng chủ yếu nhập chủ thể cô đang được rằng.
Phó Dĩ Hành đang được đứng bên trên lối cút phía bên ngoài hội ngôi trường số 1, cái áo khóa ngoài vest lãnh đạm vắt bên trên cánh tay ngược. Tay nên anh đang được vậy điện thoại thông minh tuy nhiên screen đen kịt kịt.
Cuộc gọi đang được kết đốc.
Ánh đôi mắt của anh ý coi trực tiếp qua chuyện hiên nhà, nhập đôi mắt chứa đựng ý mỉm cười vui nhộn, tuy nhiên thực ra đang được lặng lẽ ẩn bản thân thâm thúy nhập toàn cầu đen kịt tối, khiến cho người tớ ko phân biệt được đâu là xúc cảm thiệt.
Dường như lại là ảo giác của cô ý.
Trương Viên Viên vẫn còn đấy rằng gì bại, tuy nhiên cô nghe ko rõ rệt.
Lúc này, tâm trí cô chỉ toàn là…
Hãy coi coi, tất cả như được xuất hiện.
Không khí yên bình nhập nhị giây.
Giang Tầm đem vai Trương Viên Viên, nằm trong cô ấy cút quay về hội ngôi trường với từng bước đi bại lẩn thẩn, cứng ngắc nói: “Anh ấy ở bại khi nào?”
Trương Viên Viên tươi tắn lại sau: “Hả? Hình như là…” Cô chớp chớp đôi mắt, “Là khi cô rằng điều đầu tiên…”
Hai người coi nhau.
“Nhưng ở khoảng cách vì vậy, anh ấy sẽ không còn nghe thấy …” Trương Viên Viên với chút xấu xa hổ.
Điện thoại vào bên trong túi cô chợt lúc lắc lên.
Giang Tầm lấy điện thoại thông minh rời khỏi, ngỏ screen khóa. Cô coi thông thoáng qua chuyện và tạm dừng bên trên skin WeChat.
Ở bên trên nằm trong là một trong lời nhắn ko gọi.
Cô nhấp vào.
Mặt Người Dạ Thú: [Tối ni cùng với nhau ăn? ]
Trương Viên Viên thấp giọng nói: “Cũng may ngài Phó ko biết tất cả chúng ta, anh ấy vừa vặn coi tất cả chúng ta, nếu như không thiệt sự không đẹp hổ…”
Vậy ư?!
Phó Dĩ Hành.
Biết, tất yếu là biết.
Làm sao rất có thể ko biết nhau?
Đây là kẻ ck hợp lí của cô ý.
Giang Tầm trước tiên nở một nụ mỉm cười, tiếp sau đó ngỏ sườn nói chuyện, sử dụng tay gõ thời gian nhanh.
Giang Tầm: [Xin lỗi, tối ni tôi nên tăng ca:)]