nông viên tự cẩm

Ýthức của Lâm Tiểu Uyển trĩu nặng mơ tưởng, ngửi thấy mùi vị tanh tưởi nồng đặc thù của biển lớn vô lồng mũi, mặt mũi tai thoang thoáng truyền cho tới giờ sóng tiến công vô bờ cát “rào rào”. Nhất ấn định là đang được ở mơ, chắc chắn vì vậy rồi! Quê cô ở vùng lục địa, nhờ phúc của em gái học tập ĐH ở TP.HCM Tân Hải tuy nhiên cô được nhận ra biển lớn một phen có một không hai vô đời, tại vì sao lại nghe được giờ sóng biển lớn chứ?

Lâm Tiểu Uyển nỗ lực mong muốn banh to lớn đôi mắt, vẫn luôn luôn bị một vùng bóng tối tối tăm vây xung quanh, xúc cảm tựa như khi bị bóng đè - ý thức Hình như rất rất tươi tắn, lại ko thể này tỉnh lại được.

Bạn đang xem: nông viên tự cẩm

“Nhị tỷ, nhị tỷ! Hu hu hu… Nhị tỷ, tỷ ko được bị tiêu diệt nhé! Thạch Đầu ko đói bụng nữa, Thạch Đầu ko ăn mùng thầu nữa! Nhị tỷ tỷ tỉnh lại đi…” Lâm Tiểu Uyển xúc cảm sở hữu một mức độ nặng trĩu nho nhỏ nhào cho tới ở bên cạnh bản thân, rung lắc cánh tay bản thân thiệt mạnh.

Chị hai? Không nên chứ? Cô rõ nét là chị cả vô căn nhà, năm cấp cho nhị Lúc phụ vương u theo lần lượt khuất, cô là chị cả nên đang được quăng quật học tập đi làm việc mướn nuôi rộng lớn nhị đứa em trai và em gái trở nên người. Cô và đã được gọi chị cả rộng lớn nhị mươi năm, tại vì sao đùng một phát lại trở thành “chị hai” chứ? Nhất ấn định là nhận sai người rồi!

“Tạo nghiệp mà! Không nên con cái nhỏ xíu này chỉ nhặt một chiếc mùng thầu ăn sao? Tại sao nên tiến công người tao lại gần bị tiêu diệt mới nhất thôi? Con nhỏ xíu Tiểu Thảo này vốn liếng dĩ dường như không mạnh bạo gì, ngày hôm nay bị vấp cho tới chảy tiết vỡ đầu, sẽ không còn tắt thở luôn luôn chứ?”

“Còn là đại bá kiểu của đứa nhỏ xíu nữa chứ! Một kiểu mùng thầu cũng chẳng xứng đáng từng nào, lại rất có thể cầm đầu đứa nhỏ xíu đập vô mạn thuyền, trước đó chưa từng thấy người ruột gan gian ác tàn nhẫn như vậy!”

“Cha của Tiểu Thảo chủ yếu người bắt cá chất lượng tốt nức tiếng thôn bên trên thôn bên dưới, còn biết săn bắn thú nữa. Căn căn nhà mới nhất năm gian dối và thuyền mới nhất căn nhà lão Dư đều là nhờ vào cậu tao mới nhất thiết kế xây dựng nên được. Đứa nhỏ xíu chỉ ăn kiểu mùng thầu thì sở hữu sao đâu chứ?”

“Ta thấy đứa nhỏ xíu bất ổn rồi. Mau chóng gọi u Tiểu Thảo cho tới trên đây cút, còn chậm chạp nữa chỉ kinh khủng ko kịp coi mặt mũi phen cuối mất!”

“Lý Hoa Quế ngược nhiên là thiết bị mồm mép ngoa ngoắt, ruột gan gian ác, trong cả con cháu gái tôi cũng rời khỏi tay ác vì vậy. Chúng tao nên xa cách nường tao một chút ít, tách cho 1 ngày này ê ko cảnh giác đắc tội nường tao lại bị đâm sau sườn lưng khi nào thì cũng ko biết đâu!”

Trong tai Lâm Tiểu Uyển ong ong, tràn ngập đầy đủ từng tiếng nói của những người dân xa vời kỳ lạ. Ý thức từ từ rõ nét của cô ý xúc cảm được bản thân đang được phía trên bờ cát mềm mại và mượt mà, bên trên trán truyền cho tới các mùa nhức nhối, xung xung quanh nhường nhịn như sở hữu vô số người vây xung quanh.

Giấc mơ kì quái này lúc nào mới nhất rất có thể tỉnh lại đây?

“Các người thưa linh tinh ranh vật gì vậy! Không biết thì chớ thưa bậy! Con nhỏ xíu bị tiêu diệt dẫm ê ăn trộm mùng thầu tao đem kể từ căn nhà u đẻ về, tao cũng chỉ quát lác nó bao nhiêu câu, nhẹ dịu xô đẩy nhị kiểu, ai biết này lại trượt vô thuyền chứ? Chẳng nên tao đang được bảo Hắc Tử căn nhà tất cả chúng ta cút mời mọc đại phu sao? Hừ! Con căn nhà quân tính căn nhà quan liêu, y hệt u nó! Một đứa nhức nhối nhức miên man chỉ biết tiêu tốn lãng phí lộc thực!” Giọng một người phụ nữ sắc bén hét rộng lớn.

“Nhị tỷ ko hề trộm mùng thầu, kiểu mùng thầu này là Hắc Tử ca thực hiện rơi bên trên khu đất, thấy dơ ko thèm nữa! Nhị tỷ thấy con cháu đói nên mới nhất nhặt lên! Nhị tỷ ko nên ăn trộm!” Giọng trẻ em con cái non nớt ê thút thít cho tới nghẹn ngào.

“Cái thằng rực rỡ con cái này, tuổi tác còn nhỏ lại đến lớp thưa dối! Hắc Tử ca của ngươi rõ nét thưa là Nhị tỷ căn nhà ngươi trộm mùng thầu, còn ko quá nhận! Ta chỉ nhẹ dịu xô đẩy nó một chút ít, sở hữu Lúc nó cố ý vấp vô mạn thuyền, người sử dụng đau khổ nhục tiếp nhằm tách bị trừng trị đấy!” Trong tiếng nói chanh chua của những người phụ nữ ê nhằm lòi ra chút chột dạ.

“Vợ Đại Sơn à, ngươi thưa thế là ko đích thị rồi! Chỗ vấp đầu của con cái nhỏ xíu chảy nhiều tiết thế ê, thậm chí là đang được tắt thở rồi tuy nhiên ngươi còn vu oan giáng họa đứa nhỏ xíu người sử dụng đau khổ nhục kế! Đứa nhỏ xíu này mới nhất bao tuổi tác, sao rất có thể có rất nhiều toan tính vì vậy được!” Một tiếng nói già cả nua tuy nhiên gang thép, chứa đựng sự tức phẫn uất.

Đúng vậy, đích thị vậy! Người phụ nữ này cũng thiệt đầy đủ rất rất phẩm, vì như thế một cái mùng thầu tuy nhiên tiến công đứa nhỏ xíu cho tới vỡ đầu chảy tiết, còn là một bọn họ mặt hàng nữa chứ! Lâm Tiểu Uyển mong muốn banh to lớn đôi mắt coi coi người phụ nữ rất rất phẩm này rốt cuộc sở hữu từng nào “cực phẩm”, tuy nhiên mí đôi mắt tựa như nặng trĩu ngàn cân nặng, ko tài này nhấc lên nổi.

“Thảo Nhi...” Đây là 1 trong tiếng nói mệt rũ rời, đem theo đòi vội vã và nhức lòng. Lâm Tiểu Uyển xúc cảm được khung người của tôi được một song cánh tay còm yếu hèn bế lên, vài ba giọt nước đôi mắt đem theo đòi nhiệt độ rơi xuống bên trên mặt mũi cô.

Cái ôm thiệt êm ấm, sở hữu mùi vị của… u. Đã bao lâu rồi? Từ năm chục tư tuổi tác, sau khoản thời gian cha mẹ xẩy ra tai nạn ngoài ý muốn khuất, cô đang được không hề cảm biến được xúc cảm êm ấm thanh nhàn tự do thoải mái như vậy này rồi. Cho mặc dù đang được cắm răng học tập được cơ hội suy nghĩ vô cuộc sống thường ngày, Lâm Tiểu Uyển vẫn cảm nhận thấy xúc động mong muốn khóc.

“Tiểu muội… chảy nhiều tiết quá! Mẹ, lúc này ko nên khi khóc, mau cút mời mọc đại phu!” Đây là giọng một cô nhỏ xíu, rộng lớn chục tuổi tác, tuy nhiên cô nhỏ xíu gọi ai là tè muội thế? Không nên là cô chứ? Trong lòng Lâm Tiểu Uyển đùng một phát xuất hiện nay dự cảm bất ổn - tại vì sao cảnh vô mơ đó lại ngày càng sống động vậy?

Ui, bên trên trán nhức quá, còn tồn tại xúc cảm được người ôm vô vào ngực… Đây vô cùng ko nên mơ! Nhưng cô rõ nét là Lâm Tiểu Uyển nhị mươi chín tuổi tác tuy thế, tại vì sao đùng một phát lại trở nên “Thảo Nhi”?

“Tránh rời khỏi, mau tách rời khỏi, Vưu đại phu cho tới rồi!”

“Vưu đại phu, mau cứu vớt Thảo Nhi, cầu van ông cứu vớt lấy phái nữ nhi của ta!” Người phụ phái nữ ôm cô chỉ biết khóc thút thít, ở đầu cuối cũng ngấc đầu lập cập rẩy cầu van, tiếng nói yếu mềm lại bất lực.

Xem thêm: ta luyện khí 10 vạn năm

“Đặt đứa nhỏ xíu ở xuống cút, tao cầm và không để mất máu chung nó trước…” Lâm Tiểu Uyển xúc cảm một đôi bàn tay nhẹ dịu vệ sinh cút vết tiết bên trên thái dương cô, Lúc cọ tinh khiết mồm chỗ bị thương rất rất nhức xót thực hiện thân thuộc bản thân cô đùng một phát lập cập lên. Cô khẽ nhấc mi đôi mắt lên, độ sáng chói lóa thực hiện cô ko thể ko nhắm đôi mắt lại một đợt nữa.

“Tỉnh rồi, tỉnh rồi! Tiểu Thảo tỉnh rồi!” Có đứa ở sát ê vạc rời khỏi một giờ hét hãi kinh.

Vưu đại phu một vừa hai phải nhẹ dịu băng bó mồm chỗ bị thương chung cô, một vừa hai phải nói: “Tỉnh lại là chất lượng tốt rồi, tuy nhiên thân thuộc bản thân con cái nhỏ xíu vốn liếng dĩ đang được yếu hèn, lại mất không ít tiết vì vậy, nên tĩnh chăm sóc thiệt chất lượng tốt một thời hạn, thực hiện chút thiết bị sở hữu đủ chất mang đến con cái nhỏ xíu bồi trượt.”

Lâm Tiểu Uyển chậm chạp rãi hé đôi mắt rời khỏi, kể từ từ thích nghi với độ sáng trước đôi mắt. Khi cô nhận ra rõ rệt toàn bộ ở bên cạnh, ko ngoài chấn động, tại vì sao vây xung quanh mặt mũi người cô là 1 trong group người khoác đồ vật thời cổ xưa trang? Nhớ lại những tiếng động mặt mũi tai một vừa hai phải rồi… Chẳng lẽ tình tiết xuyên ko cẩu huyết(1) đang được rơi xuống bên trên đầu cô rồi sao?

(1) Cẩu huyết: Những trường hợp lặp cút tái diễn nhàm ngán, không tồn tại gì mới nhất mẻ.

“Thảo Nhi, con cái tỉnh rồi? Đầu sở hữu nhức không? Nói mang đến u, còn tồn tại ở đâu ko tự do thoải mái không?” Lâm Tiểu Uyển xoay đầu theo đòi khẩu ca, nhận ra vô một hai con mắt chứa chấp lênh láng quan hoài và nhức lòng. Ôi... Đây là u cô sao? Tuổi cũng quá trẻ em rồi, thoạt coi vóc dáng ko thể to hơn bản thân từng nào.

“Muội muội, ai tiến công muội trở nên vì vậy hả? Ta cút mắng kẻ ê chung muội!” Tiểu loli nhỏ nhỏ còm còm, thoạt coi còn ko đầy đủ chục tuổi tác này là tỷ tỷ của cô? Lâm Tiểu Uyển banh to lớn nhị đôi mắt, cúi đầu liếc đôi mắt coi chủ yếu bản thân một chiếc - bàn tay nho nhỏ, thân thuộc bản thân nho nhỏ - trong tim cô cười cợt đau khổ. Chẳng lẽ trời xanh rớt thương kinh khủng kiếp trước thời thiếu thốn niên cô suy tính việc căn nhà khó khăn, nhằm cô tìm đến tuổi tác thơ ko trọn vẹn vẹn một phen nữa?

Nhưng ông trời à, ông chất lượng tốt xấu xa cũng nên lựa chọn một mái ấm gia đình sở hữu ĐK chất lượng tốt chứ, coi chúng ta ăn diện rách nát vung vít, xanh tươi vàng phụt, trong cả nửa kiểu mùng thầu người không giống vứt cút cũng nhặt lên ăn, cũng đều có chút quá thảm rồi nhỉ?

Lâm Tiểu Uyển từ từ Phục hồi điềm đạm kể từ vô nỗi lo âu xuyên ko. Tới đâu hoặc cho tới ê đi! Kiếp trước em trai em gái đều đang được sở hữu việc làm và mái ấm gia đình của tôi, giờ cũng chính là khi nên công trở nên lùi thân thuộc. Chỉ là ko biết em trai em gái ở thời ko xa vời xôi ê, khi này còn có nên đang được vì như thế cô đùng một phát “qua đời” tuy nhiên thương tâm khóc thảm hoặc không?

Trong khi tức thời, ý thức của Lâm Tiểu Uyển sở hữu chút hoảng loạn, lưu giữ lại năm cô chục lăm tuổi tác, một vừa hai phải mới nhất lên lớp 8, phụ vương u vội vàng cho tới chợ chào bán món ăn như thông thường ngày và gặp gỡ nên tai nạn ngoài ý muốn xe pháo, cả nhị nằm trong khuất ở nửa đàng. Chú bác bỏ hỗ trợ suy tính qua quýt hậu sự của phụ vương u rồi vội vàng vàng tách cút, nhường nhịn như kinh khủng cút chậm chạp một bước sẽ ảnh hưởng phụ vương đứa trẻ em một mình mồ côi mồ cút bám lấy.

Cô là chị gái cả, tự động hóa quăng quật học tập, người sử dụng mồi nhử vai đơn bạc non nớt nhận lấy trách nhiệm đỡ đần em trai em gái. Năm ấy, em gái chục nhị tuổi tác, em trai mới nhất một vừa hai phải tròn trĩnh chục tuổi tác.

Mười tư năm vừa qua, cô không chỉ có suy tính phụ vương kiểu đồng ruộng vô căn nhà. Vì gom đầy đủ khoản học phí mang đến em trai em gái, cô ko thể ko đi làm việc công mọi nơi. Sợ ông công ty quan ngại cô còn nhỏ tuổi tác, ngay tắp lự giả dối số tuổi tác thưa tôi đã chục bảy, đơn giản coi dáng vẻ người nhỏ tuy nhiên thôi.

Cô từng chào bán món ăn, từng chào bán ngược cây cho những người tao, từng thực hiện đáp ứng, thực hiện người công nhân vô căn nhà xưởng… Sau này, bà công ty một siêu thị khoản kho thấy cô chịu đựng đau khổ vất vả thao tác trung thực phúc hậu, lại thông cảm với yếu tố hoàn cảnh của cô ý đang được lưu giữ cô lại thao tác ở tiệm.

Cửa mặt hàng khoản kho đãi ngộ cũng ko tệ lắm, bao ăn ở, chi phí lộc cũng trả cao hơn nữa siêu thị không giống. Bà công ty còn dạy dỗ mang đến cô tay nghề ngỗng nấu nướng nướng cả đời tuy nhiên ko hề tích lại 1 chút nào. Sau này, bà công ty sở hữu ý định về quê, đang được ủy quyền siêu thị khoản kho khét tiếng ko tệ đang khiến ăn phát đạt này mang đến cô với khá mềm. Chính nhờ vào siêu thị thiết bị kho nho nhỏ này, nhằm cô rất có thể thắc mắc được mang đến em trai em gái học tập không còn cấp cho nhị, cấp cho ba…

Em gái hiểu chuyện, nhức lòng thương cô thức khuya dậy sớm thao tác thắc mắc mang đến con cái nhỏ xíu đến lớp. Sau Lúc chất lượng tốt nghiệp cấp cho phụ vương, lừa cô ko nhập cuộc thi đua ĐH, trộm cút với mọi cô nàng vô thôn, lao vào con phố xuôi phái nam đi làm việc.

Vì việc này, Lâm Tiểu Uyển đang được khóc ồn ào một trận, phẫn uất bản thân không tồn tại khả năng, chậm chạp trễ sau này của em gái. Lấy kết quả của em gái, tuy rằng rằng ko thi đua được ngôi trường học tập phổ biến, tuy nhiên thi đua đậu ĐH chủ yếu quy hẳn là ko trở nên yếu tố.

Từ nhỏ kết quả của em trai vẫn luôn luôn hàng đầu vô lớp. Hồi học tập tè học tập và cấp cho nhị đều học tập nhảy lớp. Khi chục lăm tuổi tác còn học tập lớp chục một, đang được quấn lấy công ty nhiệm lớp chung nó lớp chục nhị báo danh nhập cuộc thi đua ĐH, ngoài nguyện vọng trước tiên lựa chọn học viện chuyên nghành quân sự chiến lược, những nguyện vọng không giống đều quăng quật rỗng.

Trường quân group không chỉ miễn khoản học phí, còn vạc chi phí trợ cấp cho cơ phiên bản, kết quả xuất sắc ưu tú sau khoản thời gian chất lượng tốt nghiệp sẽ tiến hành chỉ định vô quân group địa hạt, hoặc trở nên một sĩ quan liêu quân đội! Cô biết, em trai thực hiện thế là mong muốn giảm sút trọng trách mang đến cô thôi!

Chỉ chớp đôi mắt, chục tư năm đang được trôi qua loa. Em gái một vừa hai phải đi làm việc một vừa hai phải tự động học tập, lấy được tấm bởi vì CN chủ yếu quy, đang trở thành một nhân viên cấp dưới cổ rượu cồn trắng(2), cũng gặp gỡ hái được thương yêu của tôi.

(2) Nhân viên cổ rượu cồn trắng: Khái niệm thời Pháp nằm trong. Chỉ người làm việc trí thức, Chuyên Viên vô một nghành nghề này ê, dùng trí tuệ, kỹ năng thực hiện khí cụ thao tác.

Xem thêm: cũng chỉ là hạt bụi truyện

Em trai vẫn luôn luôn thể hiện rất rất xuất sắc ưu tú ở ngôi trường quân group. Mười chín tuổi tác chất lượng tốt nghiệp và đã được phân cho tới Quân quần thể Kim Lăng, trở nên sĩ quan liêu nhỏ tuổi tác nhất quân quần thể. Sau này, em trai to lớn anh tuấn, những góc nhìn thường rất xuất sắc ưu tú được Phó tư mệnh lệnh quân quần thể Kim Lăng coi trúng, reviews mang đến con cháu gái nhỏ của tôi. Hai người nhất con kiến công cộng tình, tình đầu ý ăn ý.

Khi kết duyên, em gái cũng đem theo đòi ông xã là dân trí thức và nam nhi rộng lớn một tuổi tác cho tới nhập cuộc hít lễ. Nhìn em trai em gái đều đang được sở hữu mái ấm gia đình niềm hạnh phúc, cô thiệt sự là rất rất phấn chấn mừng, vì thế đang được nốc nhiều hơn thế nữa nhị ly…

Sau Lúc tiệc rượu tàn, Lúc cô trở xuống bậc thang, ko cảnh giác bước hụt rơi kể từ bên trên bậc thang xuống bên dưới... Tỉnh lại một đợt nữa đang được trở nên nhỏ xíu gái căn nhà một ngư gia sở hữu sức mạnh yếu hèn ớt kể từ nhỏ rồi…